Hiện trường lật xe - Chương 27 + 28 + 29

Chương 27: Bên dưới còn đau không / Không nói đúng không, vậy chịu đi (chương cốt truyện đưa người về dinh)

Thanh niên nghiện game đã đi hẹn hò, quất nhau xong đương nhiên là phi thẳng lên game.

Ân Thải Vụ lạnh nhạt từ chối yêu cầu đi xem phim tình cảm với Lộ Bạc Chu, chọn một quán café net có cấu hình máy cao nhất trên bản đồ. Đặt phòng xong, cậu vô cùng chảnh chóa nói: "Lái xe đưa em tới đó đi, xem phim chán chết đi được, đàn ông đích thực là phải cắm net đại chiến suốt đêm."

Lộ Bạc Chu ngậm mồm, lẳng lặng thay đổi hướng dẫn lái xe.

Xe chạy được nửa đường, Ân Thải Vụ lại bắt đầu õng ẹo rất không biết điều: "Anh ơi anh à, em muốn uống trà sữa, vị dâu tây, nhớ thêm kem sữa nữa nha."

Lộ Bạc Chu tìm chỗ dừng xe xong đến quán trà sữa xếp hàng, mua trà sữa như Ân Thải Vụ muốn về.

Ân Thải Vụ cắn ống hút uống một ngụm, không nhịn được lại được voi đòi Hai Bà Trưng (1): "Trà sữa ngấy quá đi, hổng ngon tí nào hết á, anh ơi anh đi mua cho em ly nước trái cây nha."

(1) gốc 得寸進尺 (đắc thốn tấc xích - được một tấc lại muốn tiến một thước)

Lộ Bạc Chu vừa mới ngồi vào xe, nghe vậy như cười như không liếc Ân Thải Vụ một cái.

Ân Thải Vụ đã đoán chắc anh sẽ từ chối rồi, ai ngờ người đàn ông này chỉ tạm dừng vài giây liền gọn gàng dứt khoát cởi đai an toàn ra, lại đến xếp hàng ở quán trà sữa.

Cách Lộ Bạc Chu chiều theo thái độ ngang ngược của cậu lúc này khác một trời một vực với sự chuyên chế cứng rắn khi lên giường, ngoài làm Ân Thải Vụ sảng khoái vô cùng, còn có một tí tẹo không quen rất vi diệu.

Cứ không tự nhiên thế nào ấy.

Ân Thải Vụ theo bản năng hỏi: "Anh ơi, anh không giận à?"

Lộ Bạc Chu im lặng một chốc, rồi đột nhiên ngước mắt, hàm súc nói: "Giận, cho nên lần sau cục cưng phải ngoan hơn đấy."

Giọng của anh ấy rất nhẹ, khá là tiếc nuối nói: "Mang nhiều đồ chơi như vậy mà chẳng có tác dụng gì cả."

Ân Thải Vụ run lập cập: "... Mẹ nó anh bị bệnh thật hả a a a a!"

Cảm ơn nhé, đã sợ rồi đây.

Nửa đường còn lại, Ân Thải Vụ ngoan ngoãn khóa mõm lại, không dám nói câu nào, chỉ sợ chọc điên Lộ Bạc Chu lên, lão sẽ phi thẳng xe về khách sạn, lại đè cậu xuống phang một chập nữa.

Lúc tới được quán café net, Ân Thải Vụ cảm thấy an toàn rồi, không nhịn được lại kiếm chuyện, ra vẻ đường đường chính chính nói: "Anh ơi, em muốn ăn đồ nướng, anh đi mua về đây cho em nha."

Có lần sau hay không chẳng nói trước được, Ân Thải Vụ mà không bao giờ đi hẹn hò với Lộ Bạc Chu nữa, ai sợ ai chứ?

"Không được." Lộ Bạc Chu nâng mắt lên, giọng không mặn không nhạt, "Giờ em không ăn mấy thứ cay với dầu mỡ được, đổi món khác."

Ân Thải Vụ kháng nghị: "Nhưng bây giờ em cứ muốn ăn đấy làm sao chứ, cắm net suốt đêm không ăn đồ nướng thì nhạt nhẽo lắm."

Ân Thải Vụ nhìn đôi mắt xanh bình tĩnh của Lộ Bạc Chu, ham muốn kiếm chuyện cứ kêu gào không ngừng.

Để hôm nay bố mày cho mày mở rộng tầm mắt, cái gì là gây rối.

Này thì hung dữ trên giường này, thứ đàn ông chó má!

"Mông của em dễ chịu rồi?" Lộ Bạc Chu bất ngờ bế cậu lên, "Vậy được, chúng ta tới khách sạn thôi, hôm nay anh còn chưa sướng đủ."

"Đừng đừng đừng ——!" Ân Thải Vụ vội vàng xin tha, cậu ghé lên người Lộ Bạc Chu làm nũng, "Lâu rồi không được chơi game, anh à anh hổng muốn đánh cặp thiệt ngọt ngào với người ta à?"

Đây không gọi là không có khí thế, mà gọi là người thông minh biết xem xét thời thế.

Ân Thải Vụ mềm giọng nói lâu thiệt lâu, Lộ Bạc Chu vẫn không có phản ứng gì.

Cậu mím môi, song bám vào bên tai anh nhẹ nhàng gọi chồng à, lúc này mới được thả xuống.

—— cũng khá dễ dỗ đấy chứ.

Bao nhiêu là khó khăn mới online được, Ân Thải Vụ quyết tâm tìm người may mắn để PK.

Chuyện Ân Thải Vụ không nghĩ tới là, cậu đột nhiên đứng đầu bảng treo thưởng, không ít người đang chờ cậu sẵn.

Mấy người này rốt cuộc bị cái quần què gì vậy?

Ân Thải Vụ bất ngờ vô cùng. Ông anh thấy cậu online, vội vàng bảo cậu nhanh offline đi, sau đó gửi cho cậu một đường link đến topic.

Ông bạn: 【Bé, em không online lâu vậy, anh còn tưởng em đã bỏ game rồi, diễn đàn nói hơi chướng tai, em coi lướt thôi được rồi, đừng để trong lòng nhé.】

Ông bạn: 【Nhưng mà nếu em với Alex dứt thật rồi thì tốt nhất nên đổi acc khác nếu muốn chơi tiếp. Tiếc cái acc kia của em ghê, nổi quá nên dễ nhận ra lắm, chắc khó bán lắm nhỉ.】

Cho dù bạn cậu đã nói để Ân Thải Vụ có chuẩn bị tâm lý rồi, nhưng sau khi đọc bài viết xong, Ân Thải Vụ vẫn nổi cơn tam bành.

Khoảng thời gian trước đó Ân Thải Vụ bận ôn thi cuối kỳ nên mãi không online, hơn nữa Alex còn biến mất cùng với cậu, vì thế nên có vài tin đồn bị phát tán.

Ngay từ đầu có người nặc danh hỏi cậu có phải đã chia tay với Alex rồi không, nhưng mãi không được trả lời, cuối cùng nó diễn biến thành "Chị của anh họ của sư muội của đồ đệ của bác cả tui tận mắt thấy cảnh Alex chia tay Mù Mịt, Alex đoạn tình tuyệt ái, ngay lập tức xóa game luôn".

Trước đó Ân Thải Vụ gây nghiệp với quá nhiều người, đắc tội kha khá người, lời đồn truyền lâu như vậy nhưng cậu không ra mặt thanh minh gì, đám người kia dần dần tin là thật, vô cùng vui sướng đặt Ân Thải Vụ lên bảng treo thưởng.

Làm như nhiệm vụ hàng ngày vậy, mỉa mai trong topic xong lại vào game thêm tiền vào treo thưởng, ngày ngày không ngơi nghỉ.

Một anh hùng bàn phím online 24/7 đột nhiên im lặng, vậy chắc chắn là bị người ta nói trúng rồi, chột dạ đến mức không dám phản bác luôn kìa.

Dân hóng hớt trên diễn đàn cũng bu vào hóng phốt, rảnh thì bấm một cái, theo thời gian lâu dài, Ân Thải Vụ thành người đứng đầu bảng truy nã, tiền thưởng đã cao đến mức không thể tưởng tượng.

Ân Thải Vụ trả lời bạn mình trước, chuẩn bị bẻ đầu từng thằng dẫn đường dư luận một.

Mù Mịt: 【Khoảng thời gian trước em thi cuối kỳ, bận học nên mới không online, cũng chẳng có thời gian lên diễn đàn.】

Ông bạn: 【... Éc?】

Đứa bạn: 【Em còn đi học à?】

Đứa bạn cậu sẽ thắc mắc vậy cũng chẳng có gì lạ, trước đây Mù Mịt online rất thường xuyên, trước giờ chưa từng thấy cậu nhắc tới chuyện học, còn nạp mấy trăm ngàn vào game, nhìn sao cũng không giống học sinh sinh viên cả.

Mù Mịt: 【Em là sinh viên thật mà.】

Đứa bạn:【Vậy sao Alex cũng không online, ai cũng nói Alex đã bị em làm cho tan nát cõi lòng.】

Mù Mịt: 【Lão tan nát cõi lòng cái quần.】

Mù Mịt: 【Lão vui vẻ đốc thúc em học thì có : D】

Đứa bạn: 【?】

Đứa bạn: 【Đụ, mày để anh bình tĩnh đã.】

Đứa bạn: 【Em quen đại thần Alex ngoài đời, hay là gặp offline rồi bắt đầu bồ bịch vậy?】

Mù Mịt: 【Ảnh là đàn anh của em, lúc đầu em cũng có biết đâu.】

Mù Mịt: 【Trước mắt là quan hệ bạn cùng phòng trong sáng thui.】

Mù Mịt: 【Cùng với quan hệ không được trong sáng lắm giữa người theo đuổi và được theo đuổi.】

Đứa bạn: 【......】

Đứa bạn: 【Cho nên tui thành bà mai hử?】

Mù Mịt: 【Đúng vại, cảm ơn anh trước đó bán cái info hai trăm đồng cho em nhá, giúp mối quan hệ tốt đẹp của tụi em được thăng hoa.】

Đứa bạn: 【... Mé tôi không thể chịu nổi sự ấm ức này đượtt.】

Đứa bạn: 【Trước khi kết hôn đừng có liên lạc với anh, không thì unfriend, nhanh nhanh bò lên đê.】

Ân Thải Vụ nhìn thấy hai chữ kết hôn này, không biết tại sao, tự nhiên mặt hơi đỏ lên.

Game EA có chế độ kết hôn, sau khi đăng kí sẽ dùng chung hệ thống thông báo chiến đấu, chính là bảo bối cứu mạng của đám cùi bắp.

Ân Thải Vụ gửi link topic trên diễn đàn cho Lộ Bạc Chu, cậu gỡ trang bị đi ra ngoài để câu cá, để Lộ Bạc Chu mai phục phía sau, sau đó cậu chuyển qua acc phụ post bài lên diễn đàn kêu thấy được Mù Mịt đang lẻ loi ở bên ngoài kìa.

Không được bao lâu đã câu được một kẻ muốn cướp được tiền treo thưởng.

Tới một đứa giết một đứa, tới hai đứa giết hai đứa, giết xong còn bắt họ xóa câu trả lời đi, gửi lên kênh thế giới một trăm câu "Chúc Alex và Mù Mịt trăm năm hạnh phúc".

Nhìn họ bị nhục mặt như vậy khiến Ân Thải Vụ thấy sướng cực.

Cậu thích chết khi họ không vừa mắt cậu lại chả làm gì được cậu cả.

Chơi được một lúc, Ân Thải Vụ bắt đầu thấy mệt rã rời.

Lộ Bạc Chu hỏi cậu có phải đến lúc về nhà rồi không, Ân Thải Vụ nghĩ nghĩ rồi ngửa đầu, to gan hôn lên mặt anh một cái: "Đăng ký nha, sau này tất cả kỹ năng của anh là của em hết."

Cậu vừa nói vừa ngáp một cái, đôi mắt được phủ một lớp nước, mắt nai màu hổ phách to tròn, hàng mi trông vừa đen vừa dài, chứa đựng sự chờ mong khó miêu tả thành lời.

Não Lộ Bạc Chu như tạm dừng tại khoảnh khắc ấy, trống rỗng trong một cái chớp mắt.

Ân Thải Vụ cong môi lên như đang khiêu khích: "Anh à, không phải anh không dám chứ ha, kết hôn thôi mà, vậy cũng không chơi được sao?"

Lộ Bạc Chu thở dài trong lòng. Anh nhìn đôi môi ngay trước mắt mình của cậu sinh viên, nó vẫn còn vết sưng đỏ do bị anh cắn, ngay cả đuôi mắt cũng còn hồng, hơi hất lên trên, tạo thành một sự quyến rũ vô cùng tự nhiên.

Không phải do anh quá vô liêm sỉ, cứ muốn ra tay với người này.

Mà là do dục vọng xấu xa của anh vẫn luôn được dung túng.

Lộ Bạc Chu bắt lấy cổ tay của cậu rồi bế ngang cậu lên: "Về nhà thôi, hôm nay bé cưng mệt rồi."

Ân Thải Vụ hoàn toàn không nghĩ tới rằng khi cậu đưa ra yêu cầu kết hôn trong game, Lộ Bạc Chu vậy mà không đồng ý ư?

Đến khi người đàn ông này dè dè dặt dặt đưa cậu về, Ân Thải Vụ vẫn còn ngốc ngốc.

Đưa đến tận cửa nhà, Lộ Bạc Chu mới nâng mi lên, khẽ hỏi cậu: "Cưu mang anh một đêm có được không?"

Giọng anh khẽ như đang thì thầm, không hiểu sao có chút đáng thương: "Trễ vậy rồi, giữa thời tiết mùa đông giá rét thế này, trong ký túc xá lạnh lắm."

Ân Thải Vụ đang định bẻ lại, anh có phải không còn chỗ khác để ở đâu.

Bàn tay với những khớp xương thon dài bỗng vòng qua cổ Ân Thải Vụ cổ, nhéo nhéo làn da mềm mại phía sau, lực nhẹ như lông chim lướt qua vậy.

Xương cốt Ân Thải Vụ tê rần luôn rồi.

Sức nóng chạy dọc theo cột sống lan ra khắp cơ thể, cơ thể Ân Thải Vụ cũng bắt đầu nóng lên.

Cậu đúng là người không thể chịu nổi sự đùa bỡn mà.

Hơn nữa thực lòng mà nói, cậu cũng khá tận hưởng thái độ tỏ ra yếu thế này của Lộ Bạc Chu.

Tầm mắt Ân Thải Vụ mơ màng một lúc, ậm ừ nói: "Ba mẹ em chưa ngủ đâu, để em nói với họ trước đã."

Cậu nhìn vẻ mặt sung sướng rõ ràng của Lộ Bạc Chu, vội vàng nói thêm một câu: "Ngủ phòng cho khách nhé, Plato biết không? Đêm nay phải Plato (2)!"

(2): Tình yêu Platonic được hiểu là mối quan hệ tình cảm thuần túy, không có yếu tố tình dục. Bé nói vậy ý là tối nay không có chịch choạc gì hết.

Lộ Bạc Chu nhìn cậu rồi hơi khom lưng xuống, ghé sát vào bên tai cậu: "Cho nên vị trí của anh đã từ người theo đuổi thành Platonic boyfriend rồi."

Biết nịnh bợ ghê nhờ (4).

(4) gốc: 順杆爬 (thuận can ba) ý chỉ việc hùa theo người ta để đạt được danh dự, địa vị.

"Cũng tạm coi là vậy đi." Ân Thải Vụ chầm chậm nói, "Nhưng mà hôm nay anh chỉ là đàn anh phụ đạo em học thôi, trước mặt ba mẹ em phải kiềm chế chút, em không muốn bị tra hỏi suốt kỳ nghỉ đông này đâu."

"Bạn trai ngầm, gạt phụ huynh yêu đương vụng trộm à?" Lộ Bạc Chu gật đầu, "Anh hiểu chuyện này."

Ân Thải Vụ: "..."

Mẹ nó chứ anh có thể bớt cợt nhả được không vậy?

Ngay cả vành tai Ân Thải Vụ cũng hồng luôn rồi.

Ba mẹ của Ân Thải Vụ biết Lộ Bạc Chu là đàn anh tốt bụng giúp cậu tăng thành tích, hai người đều tỏ ra nhiệt tình vô cùng, vừa nói chuyện lại nhận ra họ hợp nhau một cách kỳ lạ, tới mức đã gần tới bước làm mai cho Lộ Bạc Chu rồi.

Đến lúc Ân Thải Vụ rửa mặt xong, Lộ Bạc Chu cuối cùng cũng nói lời tạm biệt hết sức thân mật với ba Ân mẹ Ân, được Ân Thải Vụ dẫn tới phòng cho khách.

Ân Thải Vụ mặc áo ngủ, ống quần xắn lên, để lộ một đoạn cổ chân mảnh khảnh trắng nõn.

Nước đọng trên người cậu vẫn chưa được lau sạch, áo ngủ còn hơi ướt. Dưới ánh nhìn chăm chú của người đàn ông này làm cậu thấy hơi hồi hộp lo sợ.

"Phía dưới còn đau không?" Lộ Bạc Chu đột nhiên hỏi.

Người Ân Thải Vụ cứng lại: "Anh nói gì vậy..."

Thật ra ngoại trừ tử cung bị đụ quá tàn nhẫn đến mức giờ vẫn còn căng đau tê tê, mấy chỗ còn lại cũng ổn.

Nhưng làm sao mà cậu có thể không hề xấu hổ nói mấy lời này ra miệng được chứ?

Lộ Bạc Chu nhìn xuống cậu từ trên cao: "Đừng giả ngu."

Ân Thải Vụ không hé răng, xoay người định chạy.

"Không nói đúng không?"

Anh nhấc chân tiến đến ngăn Ân Thải Vụ lại, nhân thể ôm lấy cậu khi cậu sắp ngã, cùng nhau nằm vật xuống giường.

"Vậy thì chịu đi nhé."

【tác giả có lời muốn nói:】

Sau một chương chay là một chương thịt.

Dưới giường nghe lời bao nhiêu trên giường biến thái bấy nhiêu. 

--

Chương 28: Ban ngày sai bảo chồng, ban đêm bị chồng đụ / Đút cu giả vào lỗ đít, double penetration

Ân Thải Vụ bị Lộ Bạc Chu đè lên trên, đôi tay bị người đàn ông này cố định một cách dễ dàng, cậu bồn chồn vặn vẹo qua lại, giọng nói có vẻ không mấy tự tin: "Anh à... Anh nói... Không chịch mà..."

"Áo ngủ của bé cưng ướt rồi, mặc vậy dễ bị cảm đấy." Lộ Bạc Chu thong thả ung dung cởi áo ngủ của Ân Thải Vụ ra, như đang xé mở lớp giấy gói quà rực rỡ, để lộ làn da trắng mịn như tuyết bên trong.

Cậu sinh viên vì e lệ nên hơi co rúm người lại một chút, làn da được phủ một tầng màu hồng phơn phớt dưới ánh đèn, cặp vú bị gặm cắn chưa hết sưng, tạo thành hai quả vú sữa phồng phồng đẫy đà.

Lộ Bạc Chu vô cùng hưởng thụ quá trình này.

Cả cơ thể Ân Thải Vụ đều trần trụi, bị ánh mắt nóng rực của Lộ Bạc Chu quét qua khiến cậu thấy hơi luống cuống tay chân, không ngừng lặp lại: "Anh ơi anh ơi... Anh đã đồng ý với em không ịch vào rồi mà."

"Không đụ tử cung vậy đụ lỗ lồn phía sau được không?" Lộ Bạc Chu lễ phép hỏi, anh banh cặp chân nhỏ dài trắng nõn nà kia ra, ngón tay đút nhẹ vào lỗ đít thăm dò, "Phía sau của bé cưng ướt nhanh như vậy, tại anh hôm nay đã không làm tốt, bỏ qua chỗ này nhỉ."

Ngón tay Lộ Bạc Chu kéo ra một sợi dịch nhầy, anh nhìn lỗ đít đang nhẹ nhàng khép mở, đánh giá rất ngắn gọn: "Thèm địt."

Ân Thải Vụ không chịu nổi ánh mắt của người đàn ông này, mặt cậu nóng bừng lên, nhắm tịt mắt như lừa mình dối người, không nhịn được mắng một câu: "Mẹ nó anh mới thèm địt ấy."

Lộ Bạc Chu lười bác bỏ, cũng thấy lời này chẳng cần phải bác bỏ, anh hôn lên mi mắt Ân Thải Vụ, đầu lưỡi liếm qua nơi ấy: "Mở mắt ra, có cho anh địt lỗ lồn phía sau không đây?"

Mi mắt Ân Thải Vụ bị liếm qua ngứa rần lên, bị ép mở ra, đón lấy ánh mắt mang ý cười của anh, cậu cảm thấy xấu hổ đến mức không thể nói được.

Lỗ đít ướt sũng bị ép mở ra, Lộ Bạc Chu chầm chậm đẩy ngón tay thon dài vào trong.

Từ khi phá trinh lỗ lồn, chỗ ấy rất ít được an ủi, đường đi bên trong cứng đờ, nhưng sau khi Lộ Bạc Chu đút ngón tay vào, cơ nhục ở miệng lỗ nhanh chóng mềm nhũn ra, rụt lại thành một cái lỗ thịt nho nhỏ, mấp máy cắn chặt lấy ngón tay, phun mấy tia nước nhờn ra tẩm ướt ngón tay của anh, để kẻ xâm lấn này tiện đi sâu vào hơn.

Hơi thở Lộ Bạc Chu nặng nề, anh đút ngón tay vào sâu hơn, đầu ngón tay móc móc vài cái, dùng dâm thủy làm chất bôi trơn để hoàn toàn đút lút ngón vào lỗ thịt chật hẹp.

"Bé cưng à, rốt cuộc có để anh địt không?" Tiếng nói của Lộ Bạc Chu hơi gấp gáp, ngón tay chà lên vách trong ướt át, hung hăng thúc mấy cái vào, tra hỏi một cách khắc nghiệt, "Nói đi."

"Hưm... A a a..." Ân Thải Vụ mở to mắt, cơ thể run lẩy bẩy, eo trở nên mềm nhũn. Cậu vùi khuôn mặt đỏ bừng của mình vào nệm, gật đầu nhỏ đến gần như không thấy được.

"Anh muốn nghe chính miệng em nói." Sự tàn nhẫn khi lên giường của Lộ Bạc Chu đang thể hiện rất rõ, ngón tay chạm đến điểm sướng trong lỗ đít, nhắm ngay chỗ thịt mềm ấy ra sức đè nghiến. Anh nhấc con cặc to béo nóng rực của mình cọ cọ lên bắp đùi Ân Thải Vụ, "Không cho địt tử cung rồi, dù sao cũng phải có chỗ thỏa mãn anh chứ."

Ân Thải Vụ cảm nhận được nhiệt độ và kích cỡ của thứ đồ kia, cơ thể run lên không nhịn lại được. Lỗ đít cậu cắn chặt ngón tay của anh, giọng nhẹ như tiếng mèo kêu: "Cho... Cho anh chịch mà..."

Lộ Bạc Chu lập tức ôm Ân Thải Vụ vào lòng, điều chỉnh tư thế của cậu một chút rồi cắn lấy đôi môi cậu, ngón tay thon dài tiếp tục đưa đẩy trong lỗ đít một cách kiên nhẫn, chà đi chà lại điểm sướng bên trong.

"Anh ơi... Khó chịu quá à..." Ân Thải Vụ cắn môi, cổ họng bật ra những tiếng rên rỉ mềm mại yếu ớt, tiếng thở dốc cũng nát thành từng mảnh.

Thành thịt chật hẹp dần dần bị khuếch trương đến ướt mềm, thịt non bọc lấy ngón tay Lộ Bạc Chu mà mút lấy mút để, trong tiếng nói khàn khàn của anh lẫn vào tình dục không hề che giấu: "Bé cưng thật là ngoan, có biết anh mê nhất dáng vẻ này không vậy."

Lúc điểm sướng lại lần bị ngón tay thúc mạnh vào, Ân Thải Vụ nức nở một tiếng gấp gáp, giọng nói mang tiếng khóc: "Anh ơi... Ngón tay đừng... chơi chỗ đó hoài vậy..."

Lộ Bạc Chu nhìn ra được trên khuôn mặt Ân Thải Vụ là sự sung sướng nhiều hơn khó chịu, anh biết Ân Thải Vụ sắp bị anh móc cua đến mức cực khoái bắn tinh, lỗ đít trơn ướt điên cuồng xoắn chặt lại, động tác của Lộ Bạc Chu tạm dừng trong một cái chớp mắt, sau đó ngón tay đột nhiên nắc cực nhanh trong lỗ thịt, thô bạo đẩy tầng tầng thịt non ra, nhắm ngay điểm sướng trên tường thịt mà xoa đi ấn lại, không thúc được bao lâu đã thấy hai chân Ân Thải Vụ run run, gậy thịt phía trước bắn ra mấy tia dịch trắng một cách hỗn loạn.

"Hưm hư..." Ân Thải Vụ khóc thút thít không chịu nổi, lúc dương vật lên đỉnh bắn tinh, thịt ruột cũng đồng thời run rẩy phun cả đống dâm thủy nhầy nhụa ra.

Cả lỗ đít và dương vật đều bị đẩy lên đỉnh, khoái cảm mãnh liệt vọt tới khiến mặt Ân Thải Vụ ửng hồng lên, não chìm đắm trong dư vị cực khoái, thật lâu vẫn chưa lấy lại được tinh thần, khóe mắt cậu ứa nước mắt sinh lý, cậu ngưỡng cao cái cổ trắng nõn mảnh khảnh, cắn một cái lên yết hầu Lộ Bạc Chu.

Ân Thải Vụ vốn định cắn một cái thật mạnh, nhưng sau khi cực khoái eo cậu còn mềm nhũn, không có tí sức lực nào, hàm răng chỉ nghiền nghiền qua yết hầu nhô cao của người đàn ông này, ngược lại có vẻ như đang ve vãn.

Lộ Bạc Chu hừ nhẹ một tiếng, bóp lấy cái cổ như thiên nga của cậu, nhẹ nhàng nhéo một cái: "Có thể vào không?"

—— anh đang đặt câu hỏi, giọng vừa dịu dàng vừa lịch thiệp, nhưng từ cổ đến lỗ thịt của Ân Thải Vụ đều đang bị anh khống chế, làm gì có quyền mà từ chối chứ.

Ân Thải Vụ nhìn đôi mắt lam sáng quắc của Lộ Bạc Chu, cơ thể cậu nóng lên, tóc mái trên trán cũng nhễ nhại mồ hôi, dán sát vào mặt, trông có vẻ ngoan một cách kỳ lạ. Mắt cậu cũng ướt dầm dề, đầu óc đã bị nướng chín tới mức sắp ngất đi, căn bản không thể nói ra bất kỳ lời từ chối nào.

Ân Thải Vụ nức nở gật gật đầu: "Vào đi ạ... Anh à... Hưm..."

Tiếng thở gấp gáp của cậu thậm chí có vẻ thúc giục, cơ thể đã bị ngón tay của người đàn ông này đẩy đến cực khoái, nhưng vẫn không thể nào thỏa mãn dục vọng mà thân thể cậu đã khao khát từ lâu, thậm chí sẽ khiến sự đói khát của lỗ đít càng thêm rõ ràng, thèm được con cặc thô to cứng ngắc kia lấp đầy hoàn toàn.

"Địt, đĩ chết đi được." Lộ Bạc Chu không nhịn được nói tục một câu, bóp bóp cặp mông vểnh thịt mum múp của cậu, đặt dương vật to bự nhắm ngay cái lỗ dâm mềm mại đã chảy nước ướt sũng kia.

Lộ Bạc Chu bóp chặt vòng eo mảnh khảnh của Ân Thải Vụ, giọng cực khàn: "Có thể sẽ khiến em khó chịu đấy."

"Nhưng anh không dừng lại đâu."

Cổ tay Lộ Bạc Chu gồng lên, giam Ân Thải Vụ chặt trong lòng mình, sức mạnh ấy khiến Ân Thải Vụ khủng hoảng trong một khoảnh khắc, không nhịn được rùng mình.

"A a anh à... A a a không ——!"

Con cặc to béo kia thúc mở lỗ đít một cách không thể nghi ngờ, trườn mình vào lỗ thịt ướt át trực tiếp xâm nhập đến nơi sâu nhất.

Lộ Bạc Chu mất sạch sự dịu dàng kiên nhẫn trước đó - thường thường sẽ đưa ham muốn của Ân Thải Vụ lên đến đỉnh, cho Ân Thải Vụ được sướng vài lần trước, lần này động tác nắc của anh thậm chí có vẻ hơi thô bạo, khiến ý định chạy thoát trong tiềm thức của Ân Thải Vụ đều bị khóa chết, làn da trắng nõn non mềm của cậu nháy mắt đã rải rác đầy những vết đỏ tươi đẹp.

Ân Thải Vụ mở to mắt nhìn, bị cảm giác đầy căng đột ngột làm khóc nghẹn thành tiếng, miệng lỗ thịt bị căng ra một cách thô bạo thành màu trong suốt. Cậu không thể thở nổi, muốn thoát ra, lại chỉ có thể trơ mắt nhìn mình bị cặc của anh hoàn toàn xâm phạm, ngay cả bụng dưới phẳng lì cũng có thể thấy rõ hình dạng của cặc anh.

Lộ Bạc Chu mạnh mẽ bắt lấy tay Ân Thải Vụ ấn lên bụng cậu: "Không được phép dời tay đi, nếu không anh địt chết em."

Ân Thải Vụ nhũn người, tự mình cảm nhận khi cặc anh liên tục địt sâu vào, lực thúc của anh như muốn đâm thủng khoang bụng cậu ra, đụ thẳng đến tận bàn tay cậu vậy.

Điểm dâm trong lỗ địt bị nghiền nát chà sát không ngừng, vẻ mặt Ân Thải Vụ trở nên ngơ ngẩn, cậu run bắn lên không chịu được, không tin nổi lỗ đít của mình có thể bị địt vào sâu đến tận mức này như lồn cậu vậy.

Căng quá...

Ân Thải Vụ muốn bỏ tay ra, lại không dám làm trái ý người đàn ông này. Đầu ngón tay cậu run rẩy, nước mắt càng ngày càng đong đầy, cậu cắn môi, chỉ dám đè giọng xuống khe khẽ nức nở.

Biểu cảm yếu ớt bất lực như vậy là thứ tốt nhất để khiến đàn ông muốn xâm phạm cậu một cách triệt để, thậm chí là cả ham muốn ngược đãi.

"Bé cưng, chổng mông cao lên nào." Lộ Bạc Chu dỗ Ân Thải Vụ, anh lật cậu lại thành tư thế đụ từ phía sau, mỗi một lần đều thúc cặc vào nơi sâu nhất, trong lúc địt tạo thành tiếng vang bành bạch cực độ sắc tình. Bụng dưới của Ân Thải Vụ nổi lên từng cơn sướng râm ran, gậy thịt của cậu lại lần nữa run run ngẩng đầu lên, phun mấy tia dịch trắng ra.

Ban ngày Ân Thải Vụ đã bắn quá nhiều lần, tối nay chưa kịp hồi phục lại đã bị lão này ấn xuống dưới thân địt bắn, tinh dịch rỉ ra loãng như bị nước pha loãng vậy, sau khi bắn xong lỗ niệu đạo đã hơi sưng lên, thậm chí còn hơi đau đau.

Động tác Lộ Bạc Chu hẩy mông của tạm dừng lại một chút, anh híp mắt nhìn dương vật run rẩy của Ân Thải Vụ, chậc một tiếng: "Bé cưng à, họa mi của em cũng nhạy cảm quá đi mất, mới địt sơ sơ mấy cái đã bắn rồi, anh phải cột nó lại trước cho em mới được."

Lộ Bạc Chu vớ lấy cà vạt cột lên gậy thịt của Ân Thải Vụ, xong xuôi lại nâng tay búng nhẹ một cái lên nó, khiến cơ thể Ân Thải Vụ run lên như bị co rút, lỗ thịt cắn anh chặt hơn chút nữa.

"Có phải nên cảm ơn anh một câu không hử?" Giọng Lộ Bạc Chu nhàn nhạt, "Nếu không chim nhỏ của em sớm muộn gì cũng không chịu nổi đâu."

"Huhu... Anh quá đáng thật..." Ân Thải Vụ ậm ừ hờn dỗi, lại bị anh nắc mạnh mấy phát, mấy tiếng khóc nức nở vô cùng ấm ức bật khỏi môi, như đang xin tha, "Cảm ơn... Cảm ơn anh... Nhẹ thôi mà..."

Sao lại có loại người này vậy hả, trói dương vật cậu lại, còn ép cậu nói cảm ơn nữa...

Hõm eo của Ân Thải Vụ lại bị Lộ Bạc Chu bóp chặt, bàn tay rộng lớn của anh sờ sờ lỗ lồn của cậu, quả nhiên cả bàn tay lập tức bị ướt nhẹp.

Dưới sự kích thích đầy khoái cảm, âm vật đã dựng đứng lên từ lâu, chui ra khỏi hai môi lồn phì nôn, hơi rũ xuống, trông như một thứ quả no đủ nhiều nước. Môi lồn ướt rượt đang nhẹ nhàng run lên, dường như đang thèm khát một thứ gì đó.

"Bé cưng à." Hơi thở anh thấp xuống, hơi rối loạn, bàn tay đang bấu ở hõm eo Ân Thải Vụ đột nhiên siết chặt lại, "Rên mấy tiếng chồng ơi cho anh nghe xem nào."

Ân Thải Vụ cứng người.

"Ngoan nào, kêu nhanh lên."

Một hồi im lặng ngắn ngủi qua đi, trực giác cho Ân Thải Vụ biết lúc này tốt nhất nên nghe theo Lộ Bạc Chu, cậu mím môi, khe khẽ gọi ra tiếng: "Chồng ơi..."

Dương vật thô to từ từ rời khỏi lỗ đít chặt thít của cậu.

Ân Thải Vụ theo bản năng khép chân lại như đang giữ nó lại, cậu khó hiểu nhìn Lộ Bạc Chu, vẻ mặt khó hiểu: "Anh... Chồng ơi..."

Lộ Bạc Chu cúi người xuống, hôn lên khóe môi cậu một cái, khẽ cười cười: "Yên tâm, sẽ không để phía sau của em trống không đâu."

Lộ Bạc Chu cầm một con cu giả lên, dưới ánh mắt hoảng sợ của Ân Thải Vụ, không hề thương tiếc đút cu giả vào lỗ đít đã được đụ mở.

"Bé cưng, chồng muốn đụ phía trước của em." Lộ Bạc Chu hôn lên môi Ân Thải Vụ, "Không phải muốn mang bầu của chồng à, không cho chồng đụ tử cung nhiều một chút thì lúc nào mới có bầu được chứ?"

"Nhưng mà chồng ơi... Chồng..." Ân Thải Vụ đã ngớ người đến mức không biết nên lên án Lộ Bạc Chu nói không giữ lời trước, hay là bắt anh dù sao cũng phải rút cu giả ra rồi hẵng địt vào đây.

"Kích cỡ của con cu giả này nhỏ lắm, lồn cưng dâm như vậy, sẽ dễ dàng nuốt vào thôi mà."

"Nhưng mà..."

Ân Thải Vụ muốn nói nhưng mà cu của lão bự lắm đấy!!!

Tất cả lời kháng cự của Ân Thải Vụ đều bị nụ hôn sâu của anh chặn lại, nụ hôn khiến cậu choáng váng, ngay cả ý thức cũng ngơ ngẩn trong khoảnh khắc.

Đầu khấc cứng ngắc nóng rực của anh để lên âm hộ mềm nhũn, địt mở lỗ lồn mấp máy.

Lộ Bạc Chu đè lên người Ân Thải Vụ, bàn tay to lớn khẽ vuốt ve sống lưng run rẩy của cậu sinh viên, động tác đút vào rất chậm rất nhẹ nhưng cũng cực kỳ dứt khoát, đút từng đoạn từng đoạn vào âm đạo yếu ớt.

Cái lồn cậu bị nong ra thành một cái lỗ thịt đỏ tươi, xoắn chặt lấy kẻ xâm lược với kích thước ngoại cỡ. Từng thớ cơ xô đẩy bên trong, sau khi cặc tiến vào liền nhiệt tình nịnh nót mút lấy nó.

Con cu giả trong lỗ đít vô hình trung bị bóp nghẹt không gian, theo những cú nắc không ngừng của cặc Lộ Bạc Chu, bụng dưới của Ân Thải Vụ dần dần bị đẩy thành một hình cung đáng sợ.

Cho dù nhịp nắc của Lộ Bạc Chu rất từ tồn nhẹ nhàng, lực nhẹ đến mức ngâm mình trong nước, nhưng cơ thể Ân Thải Vụ vẫn rất căng thẳng, con cặc nóng rực trong lồn cùng con cu giả lạnh băng trong lỗ đít tạo thành sự trái ngược rõ rành rành, khiến hơi thở Ân Thải Vụ không sao ổn định được, tiếng thở dốc của cậu vỡ vụn, ngón tay mảnh khảnh siết chặt lại, trở nên hơi trắng vì siết quá mạnh.

Bụng dưới như đang bị thiêu đốt, nổi lên những cơn dục vọng mãnh liệt.

Cả hai lỗ thịt trước và sau đều bị nong ra...

Ân Thải Vụ hơi nhăn mày, hàng mi cậu vừa dày vừa dài, phần đuôi hơi hất lên, khi rung động trông như cánh bướm sắp bay, mang theo những giọt nước mắt trong suốt.

Lộ Bạc Chu cúi đầu hôn cậu, động tác hông dừng một lát, con cặc cứng ngắc nóng rực khó khăn lui ra ngoài.

Ân Thải Vụ nhắm chặt mắt mà thở dốc, mặt cậu để lộ sự khó chịu, hàng mi run dữ hơn.

"Được rồi không khóc nữa, anh rút ra rồi." Lộ Bạc Chu thở dài, anh mềm nhẹ liếm hôn gương mặt nóng bừng bừng của Ân Thải Vụ, "Mở mắt ra, đi rửa mặt nhé, để anh ôm em đi."

Ân Thải Vụ nghe lời mở mắt ra, cậu nhìn về phía người đàn ông đang đè trên cơ thể mình, cắn lên môi anh một cái cho hả giận, trực tiếp để lại một vết máu trên môi Lộ Bạc Chu.

Giọng điệu cậu khó chịu đến mức như đang chửi bới: "Đụ má anh bị bệnh à, lúc này còn rút ra hả?"

Lộ Bạc Chu dừng một nhịp, giọng nói chất đầy sự kiềm chế và áp lực: "Rốt cuộc em có muốn đi rửa mặt không đây?"

"Cút mẹ anh đi, bệnh hoạn."

Tiếng thở của anh đột nhiên trở nên thô nặng hẳn, con cặc vừa mới rút ra trực tiếp địt lút cán vào âm đạo.

"A... A a a a a ——!!!"

Khoảnh khắc hai lỗ thịt bị lấp đầy cùng lúc, đùi Ân Thải Vụ co rút không ngăn được, cậu nghẹn ngào thở phì phò, cả người đều tê dại.

【tác giả có lời muốn nói:】

Mình vốn muốn viết đến cảnh dùng đồ hút sữa ở chương này, không nghĩ tới có thể chậm như vậy. 

--

Chương 29: Cực khoái liên tục, lồn bị đụ đến tè ra / Anh ơi, ôm em đi tắm đi mà

Cái lỗ non mềm sâu trong âm đạo bị thúc vào thật mạnh, chế độ rung của cu giả cũng đồng thời được mở lên, những viên bi nhô lên trên cán hung bạo quét qua thịt rượt mềm mại ướt át.

"Tắt đi a a -- đừng rung mà... A a nhẹ thôi!!!" Ân Thải Vụ bị thúc đến run bắn người, không nhịn được phải xin tha, con cu giả lạnh băng sắp bị lỗ dâm của cậu làm ấm lên rồi.

Dương vật của Lộ Bạc Chu lại thúc từng phát từng phát vào lỗ ngoài cổ tử cung, đầu khấc khổng lồ cứng ngắc nghiền ép lên cổ tử cung mềm mại non nớt, anh rút con cu giả ra rồi lại hẩy mạnh hông vào, đưa đẩy cu giả ở lỗ đít cùng một tần suất với cặc mình, động tác quá kịch liệt làm phần cán màu đen của con cu giả sau mỗi cú nắc đều kéo thịt non đỏ tươi ra.

Hai con cặc hoàn toàn đồng bộ, cùng lúc địt hai cái lỗ dâm của Ân Thải Vụ, ra ra vào vào tạo thành tiếng vang bạch bạch bạch, khiến Ân Thải Vụ có cảm giác như đường đi sắp bị đâm xuyên qua. Cậu khóc hổn hển như sắp tan vỡ, ngoáy mông run bần bật.

"Hức hức... Sắp bị đụ hư rồi... Sâu quá... Ức ức ức không chịu nổi đâu... Tha em đi... Chồng ơi... " Ân Thải Vụ vừa khóc vừa làm nũng, vươn đầu lưỡi ra định hôn Lộ Bạc Chu để xin tha. Người đàn ông này cúi đầu hôn cậu, không biết khách sáo là gì mà ngậm lấy lưỡi cậu liên tục mút vào, bên dưới thì vẫn tung hoành hẩy hông thúc cặc về phía trước mấy phát.

"Tự chuốc lấy." Lộ Bạc Chu hôn xong vẫn đụ chẳng thèm dừng, thanh âm lạnh lùng nghiêm túc, "Cứ khóc tiếp đi."

Phần hông Lộ Bạc Chu không ngừng va chạm với mông của Ân Thải Vụ, cặp mông vểnh căng đầy lúc lắc như hai cục tuyết, nhưng rất nhanh màu tuyết trắng ấy đã chuyển thành màu đỏ thắm tươi đẹp, trông như hai quả đào chín rục.

Nước bọt không kịp nuốt tràn khỏi khóe môi, hai chân Ân Thải Vụ bị đụ đến run run lắc qua lắc lại, khoái cảm ngập tràn khiến hai cẳng chân cậu căng cứng co rút, tạo thành một đường cong xinh đẹp, mười ngón chân đều cuộn vào trong. Làn da bị phủ một lớp mồ hôi nhễ nhại, hắt sáng trông rất mượt mà.

Ân Thải Vụ bật ra mấy tiếng nức nở giữa lúc ý thức mơ hồ, đầu óc cậu trống rỗng, nước mắt sinh lý trong hốc mắt làm tầm mắt của cậu trở nên mờ ảo: "Chồng ơi... Anh ơi... Thôi mà... Ưm ưm ưm... Hỏng thật rồi mà... "

Mắt cậu ngập nước lóng lánh, khoái cảm chất đầy khoang bụng khuếch tán ra khắp nơi, tràn đến tế bào của cậu, mặt mày thanh tú bị nước hòa tan, không ngừng khe khẽ nhỏ nhẹ khóc nức nở theo nhịp thúc không ngừng của Lộ Bạc Chu.

Cơ thể trắng như tuyết bị nhiễm tình dục thành màu phấn phơn phớt, cặp vú đẫy đà phía trước nhẹ nhàng lắc lư, mồ hôi trong suốt chảy dọc theo những khớp xương thon dài, trông bắt mắt như được phủ một lớp đầy sao lấp lánh dưới sự trợ giúp của ánh đèn.

Đĩ thõa lại xinh đẹp một cách yếu ớt, càng dễ kích thích dục vọng ác liệt ẩn sâu trong lòng, Lộ Bạc Chu tách hai chân Ân Thải Vụ ra, đẩy mức rung của cu giả chôn sâu trong lỗ đít lên cao nhất, tập trung tinh lực địt tử cung của Ân Thải Vụ.

Ân Thải Vụ từ từ mở bàn tay nóng bỏng ra, đặt lên tay Lộ Bạc Chu, run run đan mười ngón tay mình vào bàn tay anh, giọng cậu mềm mại khẽ khàng: "Chồng à, chồng rút cu giả ra... Rút ra đi mà... Chỉ muốn được chồng đụ thôi... Huhu... "

Lộ Bạc Chu nhẹ nhàng xoa xoa những ngón tay mảnh dài của Ân Thải Vụ rồi bao lấy bàn tay của cậu: "Thích được chồng đụ à?"

"Hức... Dạ dạ... Chỉ thích anh thôi... Được chồng đụ sướng quá đi mất... Tử cung cũng thích được chồng đụ... Chỉ cho mình chồng đụ thôi... "

Mặt Ân Thải Vụ nóng bỏng, từ từ đỏ ửng lên, để người đàn ông này chịu rút cu giả ra, cậu dùng hết sức bình sinh nhõng nhẽo lấy lòng, khuôn mặt vừa ngoan ngoãn vừa tủi thân, là vì quá mức mắc cỡ, dần dần cậu nghiêng đầu sang một bên, thanh âm mềm mại càng nhẹ.

Như mèo con cào lên trái tim người ta, tê dại ngứa ngáy.

"Sau này không bao giờ dùng cu giả nữa nhé." Bàn tay đan vào nhau, Lộ Bạc Chu lại lần nữa bắt đầu những cú thúc sâu nặng, con cặc thô to đút sâu vào cổ tử cung, chà xát lên thành tử cung.

"Nhưng mà, nhưng mà lần này -- ưm ưm ưm!" Ân Thải Vụ đang định nói thêm gì đó, Lộ Bạc Chu đã cắn môi cậu, đẩy nụ hôn thật sâu, khiến cậu chỉ có thể nghẹn ngào một cách vô lực.

Mông Ân Thải Vụ run rẩy đong đưa, muốn chạy thoát hai con cặc đáng sợ kia, nhưng cho dù cậu trốn tránh thế nào, cặc anh và cu giả đang rung rung kia cũng sẽ theo sát cậu, địt cho âm hộ cậu trở nên ướt át đỏ bừng, thậm chí hơi phồng lên.

Lộ Bạc Chu lại lần nữa đè Ân Thải Vụ xuống dưới thân mình, nâng một chân cậu đẩy cao lên trên, cúi người nắc vào lần nữa, trứng dái dưới cặc anh cũng phát lên cặp mông của Ân Thải Vụ liên tục theo nhịp nắc của anh, khiến hai tảng mông mềm nhũn cũng bị đánh sưng lên, tạo thành tiếng vang trầm đục sắc tình.

Tay Lộ Bạc Chu vẫn không ngừng mơn trớn sống lưng run rẩy của Ân Thải Vụ để xoa dịu cậu, rồi vuốt ve hõm eo hai bên, cực kỳ dịu dàng cẩn thận, nhưng cũng không hề cho Ân Thải Vụ bất kỳ cơ hội giãy giụa nào, thẳng lưng liên tục thúc sâu vào trong.

Ân Thải Vụ sướng đến mức sắp phát điên, khoái cảm mãnh liệt ập đến từng đợt, bao phủ lấy cậu như thủy triều, trong lúc đang run rẩy co rút không ngừng, hai cái lỗ dâm của cậu đồng thời phun hai tia dâm thủy cực nhiều, nhưng người đàn ông này vẫn tiếp tục quất, con cặc thô to đâm cho lỗ thịt mềm nát bắn nước tung tóe, khiến khăn trải giường ướt sũng, hình ảnh tuyệt đẹp lại dâm đãng đến thối nát.

"Cởi ra... Hức hức hức... Chồng ơi... Đằng trước khó chịu quá à... " Dương vật Ân Thải Vụ bị trói đến bắt đầu đau đớn, cậu thút thít rơi lệ, nước lồn tanh ngọt trong lỗ thịt ào ạt chảy ra, chim nhỏ cũng run rẩy theo, sau khi Lộ Bạc Chu chú ý tới lại trái lại trói cà vạt chặt hơn một chút.

"Thứ phía trước này không được bắn." Giọng Lộ Bạc Chu rất dịu dàng, động tác lại mạnh bạo không thể nghi ngờ, "Ngoan, bắn nhiều quá không tốt cho cơ thể em."

Cổ tử cung đã bị Lộ Bạc Chu địt nát bấy, mới bị thúc mấy phát đã dễ dàng bị địt xuyên qua, thành tử cung tự ý khóa lấy thân cặc tham lam mút mát nó, khiến dương vật Lộ Bạc Chu lại bự thêm một vòng, lúc cặc bị rút ra còn nuối tiếc bám lên nó, tạo thành những cơn ngứa ngáy, cho đến khi người đàn ông này địt vào lần nữa.

"Chồng ơi... Đừng cột lại mà... Hưm... Đầy quá à... A a a đừng đâm vào... Quá sâu... A a a!"

Tiếng thân thể va chạm trong trẻo cùng tiếng rên rỉ ngọt nị hòa quyện với nhau, tạo thành một giai điệu phóng đãng nào đó.

Vùng nhạy cảm bị cặc liên tục cọ xát, dương vật của Ân Thải Vụ lại bị cột chặt, lỗ tiểu nữ tính từ từ mở ra, hưng phấn co bóp co bóp phun chất lỏng ra ngoài.

Thật sự sắp không chịu nổi nữa rồi, Ân Thải Vụ nghĩ lúc ý thức dần trở nên mơ hồ.

Lỗ tiểu vừa quen vừa lạ, đã hoàn toàn bị người đàn ông này mở ra...

Trong cơn cực khoái liên tục, âm hộ của Ân Thải Vụ điên cuồng run rẩy, lỗ tiểu khép mở như kề bên bờ vực sụp đổ, phun ra một tia nước nhỏ...

Cậu bị Lộ Bạc Chu địt đến tè ra...

Ân Thải Vụ sợ hãi lại bắt đầu giãy giụa một cách yếu ớt, giữa khoái cảm ngập đầu, cả người cậu trở nên ngơ ngẩn, sự tê dại ở bụng nổ tung, lỗ tiểu trên lồn không ngừng rỉ nước ra, thể hiện sự tồn tại càng ngày càng mạnh mẽ của mình, cơ thể Ân Thải Vụ co rút từng cơn, rồi mềm nhũn ngã xuống giường, tan nát mà òa khóc.

"Anh là biến thái... Huhuhu... Tè ra rồi... Hic... Buông ra... "

Lộ Bạc Chu ôm ghì lấy Ân Thải Vụ, lưỡi chui vào giữa môi cậu mút mát: "Không sao cả, anh đảm bảo, sau này sẽ không dùng đến cu giả nữa thật mà."

Tâm trạng của anh sung sướng bội phần, cặc nắc mấy phát thật mạnh vào tử cung Ân Thải Vụ, sau đó tinh dịch nóng rực được phun đầy ra.

Lúc lỗ lồn đang mất khống chế, tử cung cũng đồng thời bị người đàn ông này địt mở rồi xuất tinh vào trong, tinh dịch đặc sệt lại rót đầy tử cung cậu lần nữa, vừa nóng vừa căng, Ân Thải Vụ bị anh bắn đến mức hai mắt trợn trắng, thất thần mất một lúc, rồi cậu nhìn cái bụng lại phồng lên lần nữa của mình, lại nhìn người đàn ông vẻ mặt lười biếng, thế là ấm ức òa khóc.

"Tại sao anh lại... cứ như vậy... cứ biến thái vậy... " Hàng mi của Ân Thải Vụ yếu ớt rũ xuống, cơ thể co giật không thể kiểm soát được, trên làn da trắng tuyết tràn ngập những vệt đỏ loang lổ. Cậu như đã bị địt nát bấy nhầy thật rồi vậy, nghẹn ngào đứt quãng, ngày cả một câu hoàn chỉnh cũng không nói ra được.

Lộ Bạc Chu ôm Ân Thải Vụ vào ngực mình, nhẹ nhàng vuốt ve phần lưng run rẩy của cậu, nhẹ giọng dỗ dành: "Là tại chồng hư quá, bé cưng tuyệt nhất mà."

Lộ Bạc Chu không nhịn được lại hôn hôn cậu sinh viên của mình, nhìn cặp vú căng tràn múp thịt của cậu, nhấc tay đặt lên chúng: "Vú cưng hình như lớn thêm một chút rồi."

Lộ Bạc Chu nắn bóp hai núm vú mượt mà, cúi đầu ngậm lấy chúng, núm vú non mềm bị anh ngậm vào miệng hết liếm lại mút, cảm giác tê tê dại dại lại ngứa ngáy.

Cơ thể Ân Thải Vụ xụi lơ, không có chút sức lực nào mặc kệ động tác của Lộ Bạc Chu, đầu lưỡi to bự của anh đè lên lỗ tiết sữa khảy khảy rồi liếm láp, vú Ân Thải Vụ đã tê rần, chỉ cảm thấy núm vú sắp bị anh mút ra sữa luôn rồi.

Lỗ lồn bị địt nát bấy rồi, vú cũng bị anh chơi hư rồi, cơ thể Ân Thải Vụ run bần bật từng cơn, đôi mắt cậu đong đầy nước, khóc nức nở xin tha: "Đừng hút nữa... Chồng ơi... Ngứa quá à... "

Lộ Bạc Chu cắn mút đến khi cả hai bên vú của cậu đều to ra một vòng, lại khẽ giọng dụ dỗ: "Có to ra thật đấy, để chồng bú thêm một lúc nữa được không?"

Hai bên thịt vú bị anh liếm láp đã đời, để lại một lớp dịch trong suốt, lắc lư thành một đợt sóng thịt trắng mềm thơm ngon.

"Lần sau được không, lần sau để chồng bú mà... " Ân Thải Vụ vùi khuôn mặt đỏ bừng của mình vào ngực người đàn ông của mình, chậm chạp đưa ra lời cầu xin, "Buồn ngủ quá à... Em mệt mỏi thật á... Anh ơi... Ôm em đi tắm đi mà... Em mệt quá à... "

Lộ Bạc Chu nhìn chằm chằm vào cậu, rồi xoa nắn núm vú cậu: "Chút nữa tắm cho em nhé, em mệt thì đi ngủ trước đi."

Nhìn ra sự thèm thuồng vẫn còn trong mắt người đàn ông của mình, Ân Thải Vụ hít sâu một hơi, cố nói bằng giọng hung dữ: "Nếu mai em mà phát hiện ra dấu vết lung tung bậy bạ gì là toàn bộ kỳ nghỉ đông còn lại em sẽ không để ý đến anh đâu đấy, hiểu không?"

Vài giây sau, Lộ Bạc Chu nhếch nhếch khóe môi, ôm cậu vào phòng tắm: "Lớn cỡ nào rồi, còn muốn ôm đi tắm."

Lộ Bạc Chu cầm khăn lông, thấm nước ấm, rồi cẩn thận lau rửa thân thể Ân Thải Vụ, động tác dịu dàng đẩy tinh dịch trong tử cung ra cho cậu, sau đó ôm người ta vào bồn tắm nhẹ nhàng mát xa.

Ân Thải Vụ được anh phục vụ rất thoải mái, cảm giác buồn ngủ dày đặc dâng lên, cậu dùng chút sức lực cuối cùng ngẩng đầu lên, nhẹ nhàng hôn hôn môi Lộ Bạc Chu: "Thu dọn bên này một chút rồi về phòng ngủ của em."

Ân Thải Vụ nói xong, như không còn chịu đựng thêm được nữa, thiếp đi.

Ngày hôm sau sau khi tỉnh dậy, phản ứng đầu tiên của Ân Thải Vụ là nhìn bộ ngực của mình, rất bình thường, cậu thở phào nhẹ nhàng. Sau đó cậu lại thấy được tin nhắn WeChat ba mẹ gửi cho cậu.

Mẹ Ân: 【Đàn anh còn ở nhà đấy, bé cưng đừng chơi game nhé.】

Ba Ân: 【Chuyển tiền cho con này, mai nhớ phải đưa đàn anh ra ngoài chơi, cứ ở lỳ trong nhà còn ra gì nữa.】

Ân Thải Vụ cực kỳ khó hiểu.

Hay lắm, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra vậy?

Lộ Bạc Chu đẩy cửa bước vào, trên người còn mang theo hơi nước nhàn nhạt, vẻ mặt lười biếng, tựa người lên cửa hỏi cậu: "Dậy rồi?"

Ân Thải Vụ liếc nhìn người này một cái, nhớ đến chuyện tối hôm qua bèn dứt khoát kéo chăn lên, không muốn để ý đến anh chút nào.

"Đánh răng cũng phải ôm đi à?" Lộ Bạc Chu bế cậu lên cách một lớp chăn, "Em phải tập luyện nhiều hơn đấy, nếu không dễ ngất đi lúc lên giường lắm."

Ân Thải Vụ rầu rĩ nói: "Tắt văn đi thầy Lộ à, rốt cuộc anh đã nói gì với ba mẹ vậy?"

"Hừm... " Lộ Bạc Chu dừng một chút, "Họ hỏi anh sao em vẫn chưa tỉnh, anh nói em chơi game suốt cả đêm."

?

Đụ má đây là chuyện con người có thể làm hử?!

"Anh không thể bịa đại một lý do nào khác hả?" Ân Thải Vụ nhào lên người anh thô bạo đánh đấm, "Chết cho ông!"

Chăn bị kéo xuống, Ân Thải Vụ đang đánh đã bị anh không hề kiêng dè gì ôm vào ngực mình mà hôn lên môi.

"Trước khi ra ngoài mẹ em có hỏi anh sao đệm giường phải đổi, anh nói do anh lỡ tay làm đổ chén trà lên giường." Lộ Bạc Chu rũ mắt xuống, nói như đang giỡn, "Nếu như dì ấy biết là --"

Ân Thải Vụ cắt ngang lời anh, nói từng câu từng chữ: "Vậy anh cứ chờ bị đánh chết đi."

Anh im lặng trong chốc lát, đột nhiên hỏi cậu: "Ở lỳ trong nhà đúng là không tốt, bé cưng à, em có muốn đi ngắm cực quang không?"

【tác giả có lời muốn nói:】

Truyện chính sắp kết thúc rồi, chắc còn một hai chương thôi.

Mang bầu, có sữa, play lúc bầu bí, play phòng học sẽ viết ở ngoại truyện hết, tranh thủ làm xong trước khi sang năm.

Phần trước

Phần sau

____________

Nai có lời muốn nói:

Tất cả những lời hứa play này play nọ chỉ là dối lừa...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

[Đam mỹ] Túc Liệu - Hiệp Cốt

[Song tính] Hiện trường lật xe của tình yêu qua mạng

Túc liệu - Chương 1