Hiện trường lật xe - Chương 16 + 17

Chương 16: Đút ngón tay vào lồn qua quần tất đi / Gửi địa chỉ qua đây, anh gửi cưng một món quà nhỏ này

Lộ Bạc Chu nhanh chóng xin được ký túc xá cho 2 người, còn giúp Ân Thải Vụ chuyển hành lý đã được sắp xếp xong đến nơi.

Chỉ là lúc chuyển hành lý đã xảy ra một chuyển hết sức đáng xấu hổ.

Trước đó Ân Thải Vụ vì muốn thính Alex nên đã mua quần tất trắng và quần lọt khe, quần lọt khe mặc được một lần xong bị cậu vứt đi rồi, nhưng quần tất trắng còn chưa được mở khỏi bao vẫn còn đặt trên bàn học...

Vốn Ân Thải Vụ đã rất lười rồi, hay vứt đồ bữa bãi, sau khi thuê được cô giúp việc đến dọn dẹp định kỳ, cậu chưa từng nhấc mông lên dọn phòng lại lần nào.

Đương nhiên cô giúp việc không thể tự ý vứt quần tất mới mà cậu đặt trên bàn đi, nên đã mấy ngày trôi qua nhưng gói quần tất trắng đấy vẫn lẳng lặng nằm trên bàn học, chờ ngày được người ta dùng đến.

Ân Thải Vụ trơ mắt nhìn Lộ Bạc Chu cầm quần tất trắng lên, vẻ mặt như cười như không: "Không nhìn ra đấy, ra là em còn có sở thích này?"

Vô cùng xấu hổ...

Ngón chân Ân Thải Vụ sắp đào ra cả một thành phố ngầm rồi.

Lộ Bạc Chu tựa người lên bàn, dù đang bận vẫn thong dong, dùng thứ giọng điệu gần như ngả ngớn mà hỏi Ân Thải Vụ: "Có ảnh chụp không, cho tôi xem thử?"

Dáng vẻ này có vẻ khá tùy tiện, dường như có một điểm tương tự bí ẩn nào đó với Alex.

Trong đầu Ân Thải Vụ nảy lên một ý nghĩ, thoáng chốc đã không giữ được biểu cảm.

Máu nóng dồn lên đầu, Ân Thải Vụ vô cảm nói: "Thật ngại quá, bố Lộ à, đây là đồ của bạn gái em, đàn em đang học cấp 3 thôi, cô bé giận em, bắt em mua giúp nên em đặt ở đây thôi."

Lộ Bạc Chu trông có vẻ như không tin lắm, đôi mắt xanh hiện lên một tia hứng thú,: "Bạn gái, của em à?"

?

Có ý gì đây?

Sao bố mày không thể có bạn gái hử, tỏ ra khinh thường ai thế!

Ân Thải Vụ có thể chịu được sự sỉ nhục này ư?

Ân Thải Vụ nâng đôi tay lên ôm mặt, vô cùng ngây thơ ngọt ngào nói: "Đâu còn cách nào khác chứ, ai bảo bạn gái em xinh đẹp như thế, được nhờ mua quần tất cho cô ấy em cũng vô cùng sẵn lòng. Không chỉ mua quần tất, mà ngay cả quần lót em cũng mua cho cô ấy cơ."

Ý cười bên khóe môi Lộ Bạc Chu sâu thêm, ngay cả lông mày cũng cong lên: "Hôm nào đưa cô ấy tới cho tôi chiêm ngưỡng, hoặc là gửi hình cho tôi xem thử bạn gái xinh đẹp của bạn nhỏ Mù Mịt trông thế nào nhé?"

Ân Thải Vụ: "..."

Anh mới là bạn nhỏ ấy! Cả nhà anh là bạn nhỏ hết ấy!

Ân Thải Vụ đi học sớm nên nhỏ hơn bạn cùng lớp từ hai đến ba tuổi, từ nhỏ đến lớn luôn bị mọi người gọi là bạn nhỏ, thật vất vả vào được đại học, mọi người không gọi cậu là bạn nhỏ nữa, chuyển qua gọi là cậu chủ nhỏ.

Tuy rằng cậu chủ nhỏ cũng chẳng khá khẩm hơn bạn nhỏ là bao, nhưng cũng giúp Ân Thải Vụ thấy thoải mái trong lòng hơn nhiều.

Thấy Ân Thải Vụ không trả lời, Lộ Bạc Chu lại lặp lại một lần, kiên nhẫn hỏi cậu: "Bạn nhỏ Mù Mịt, bạn gái xinh đẹp?"

Ân Thải Vụ tức muốn nổ phổi!

Ân Thải Vụ quyết định bo xì Lộ Bạc Chu trong mười giây.

Hết mười giây, Ân Thải Vụ khẽ hừ một tiếng: "Hôm nào để em gửi hình cục cưng nhà em cho thầy, để thầy được mở rộng tầm mắt."

Lộ Bạc Chu nhìn cậu, ánh mắt dịu dàng, giọng nói nhẹ nhàng: "Tôi chờ được thấy cục cưng xinh đẹp đấy."

Mấy chữ cuối cùng được anh nói rất nhẹ, nhẹ đến mức gần như đang thì thầm.

Ân Thải Vụ không nghe rõ lắm, cũng không để ý nhiều, trong lòng cậu nghĩ, bố Lộ chờ đấy, sớm muộn gì cũng cho thầy thấy cái gì gọi là xinh đẹp.

Sau khi Lộ Bạc Chu giúp Ân Thải Vụ sắp xếp hành lý xong liền rời khỏi đại học N, anh nói có việc đột xuất, sau khi xử lý xong sẽ về thăm cậu.

Vốn Ân Thải Vụ đang cảm thấy hơi áy náy, có vẻ như là rõ ràng người ta có việc gấp nhưng lại phải trì trệ mất mấy ngày ở đại học N cũng chỉ để xin ký túc xá giúp cậu, rồi sắp xếp hành lý cho cậu.

Ân Thải Vụ đang nghĩ ngợi xem nên đền bù thế nào, hoặc là nói lời cảm ơn Lộ Bạc Chu.

Kết quả chỉ trong phút chốc, một tí áy náy này của Ân Thải Vụ đã tan sạch.

Lộ Bạc Chu đột nhiên vươn tay nhéo mặt Ân Thải Vụ một cái, nâng cằm cậu lên, ngắm nghía cẩn thận cả buổi, song cười nói: "Học hành tử tế đi, với lại, nhớ cho tôi xem bạn gái xinh đẹp của em đấy, bạn nhỏ Mù Mịt à."

A a a a!

Người này tại sao! Tại sao lại phiền như thế!

Cái má mỡ của Ân Thải Vụ bị nhéo, mỏ cậu bị ép chu chu ra, nhỏ giọng thì thầm: "Đi đi nhanh lên."

Sau đó lại bị người ta nhéo mạnh một cái.

"Không lớn không nhỏ."

"Bố Lộ, mời thầy đi nhanh lên đi ạ!"

Ân Thải Vụ nhận ra, hình như mức thiện cảm của cậu với Lộ Bạc Chu đã dâng lên chắc phải mấy trăm triệu rồi.

Gương mặt của Ân Thải Vụ hơi ú kiểu trẻ con, núng na núng nính, đó là do bị người người nựng mặt từ nhỏ đến lớn, trước đây tuy rằng cậu không thấy phản cảm, nhưng đại đa số luôn trong tâm trạng chết lặng kiểu "Ông mệt rồi, lười chống đối, mấy người thích bóp sao thì bóp đi".

Trước nay cậu không hề nghĩ rằng, bị người nào đó nhéo mặt, thật ra cũng là một động tác thể hiện sự thân mật.

Vèo cái, Ân Thải Vụ lại sực nhớ, Lộ Bạc Chu không còn ở nữa, vậy cậu có thể chơi game một lát không nhỉ?

Tuy rằng Lộ Bạc Chu chưa từng nói không cho cậu chơi game, nhưng Ân Thải Vụ vừa tuyên bố tham vọng "Trở thành nhà thiên văn học", mới về đã mở máy tính lên lao thẳng lên EA, vậy không hay cho lắm, vì vậy nên suốt mấy ngày nay cậu không hề chơi game.

Mấy ngày không chơi, là một boy nghiện game, Ân Thải Vụ cũng nhiều ít thấy hơi thèm.

Muốn chơi game thì đầu tiên đương nhiên là phải ngọt nhạt với anh Alex yêu dấu rồi.

Dù sao nhờ có anh Alex, Ân Thải Vụ mới được trải nghiệm trò chơi, nếu không cậu chỉ là đứa tăng trải nghiệm trò chơi cho người ta thôi.

Đúng lúc bao quần tất trắng nọ vừa bị bố Lộ phát hiện đang có ở đây, chụp một tấm thiệt đẹp, có thể gửi cho hai người khác nhau, cũng cho bố Lộ biết cậu thực sự có một cô bạn gái xinh đẹp.

Thiệt bớt việc!

Ân Thải Vụ thật đúng là một đứa chỉ giỏi khôn vặt!

Hình dáng cặp chân của Ân Thải Vụ rất xinh đẹp, đường cong mảnh khảnh, thon dài thẳng tắp, trắng như tuyết đầu mùa đông, không có một chút tì vết.

Cặp chân này lúc mang quần tất trắng vào trông thuần khiết như một nữ sinh trung học không dính bụi trần, Ân Thải Vụ còn cố tình mặc áo sơmi với váy dài, nhìn từ xa có ai không muốn thốt lên thật là một em gái xinh đẹp đúng ý mình chứ.

Nhưng khoeo chân của Ân Thải Vụ lại có màu hồng phấn non nớt, cặp mông tròn lẳn thịt mum múp, giấu dưới lớp tất mỏng, để lộ vài phần nhục dục như có như không.

Giống đang cố tình dụ dỗ người ta xé nát quần tất trên đùi cậu ra vậy.

Ân Thải Vụ chụp trước gương hai tấm, không để lộ mặt, một tấm bình thường thì gửi cho Lộ Bạc Chu, tấm vén váy lên thì gửi cho Alex.

Một lần gửi hai người, quá đã, Ân Thải Vụ đột nhiên có cảm giác như bản thân đang bắt cá hai tay.

Lộ Bạc Chu không trả lời, anh Alex lại trả lời rất nhanh.

Alex: 【Bé cưng, kéo quần tất lên nào.】

Mù Mịt: 【Làm sao kéo được ạ QwQ, người ta không biết làm anh ơi.】

Alex: 【Kéo chỗ dưới háng lên, để nó chui vào giữa lồn của cục cưng ấy.】

......?

Mù Mịt: 【Anh ơi anh thật quá đáng! Làm vậy đau lắm í! Meo meo đáng thương.jpg】

Alex: 【Ừm, vậy thôi.】

Giọng điệu của anh Alex này bỗng lạnh nhạt hẳn, Ân Thải Vụ biết gã mất nết này chính là dạng không thấy được cái lợi là sẽ không nhấc xác dậy, làm gì cũng phải tiền trao cháo múc.

Ân Thải Vụ khép chân lại, nhìn người trong gương đang cố kéo vải quần tất lên, khuôn mặt đỏ bừng, hơi nóng bốc lên đến đỉnh đầu, từ cổ đến xương quai xanh của cậu đều có màu hồng nhàn nhạt.

Ân Thải Vụ cam chịu mà nghĩ, cậu làm chuyện này thật là càng ngày càng quen tay.

Vải tất kẹt ở miệng lỗ, khiến "họa mi" của Ân Thải Vụ bị bó chặt, lớp vải thô ráp cọ xát thịt lồn non mềm, tạo thành những cơn ngứa râm ran, Ân Thải Vụ cực kỳ khó chịu, lỗ lồn mấp máy liên tục, cặp mắt cậu ướt rượt, cơ thể mềm nhũn hết cả.

Ân Thải Vụ hờn dỗi cắn răng, chờ đến khi cậu không chơi game nữa, nhất định phải dạy cho Alex một bài học.

Loay hoay mười mấy phút, Ân Thải Vụ cuối cùng cũng chụp xong, gửi qua cho Alex.

Mù Mịt: 【Anh có thích hem QwQ, người ta chụp lâu lắm í, bị kẹt khó chịu quá đi.】

Alex: 【Thích.】

Alex: 【Bé cưng đút tay vào lồn em qua quần tất anh sẽ còn thích hơn nữa.】

......

Tôi nhịn.

Ân Thải Vụ đành phải chụp thêm lần nữa.

Loay hoay mấy bận, cả người Ân Thải Vụ đã ướt đẫm mồ hôi, bộ phận sinh dục cũng toát ra một lớp mồ hôi mỏng, khiến phần vải tất bị thấm ướt nhẹp, tạo thành một lớp vải gần như trong suốt, dường như chỉ cần xé nhẹ một cái, lớp vải trắng mỏng tang này sẽ rách tan tành.

Ân Thải Vụ thò một ngón tay xuống, nhẹ nhàng đút vào lỗ đít, lỗ đít của cậu còn ướt nhanh hơn, chỉ bị Alex khiêu khích vài lần đã có cảm giác, bắt đầu chảy dâm thủy. Lỗ đít nhận ra ngón tay đang đút vào, vách trong mềm mại lập tức xoắn chặt lấy nó, kích thích cho hai chân Ân Thải Vụ run bần bật, thiếu chút nữa không đứng được.

Ân Thải Vụ hiểu rất rõ độ nhạy cảm của cơ thể mình, cậu không dám đút quá nhiều, sợ mình sẽ cực khoái ngay trước gương. Xoa bóp cặp chân mềm nhũn, Ân Thải Vụ nhanh chóng gửi ảnh đã chụp xong cho Alex.

Alex: 【Rất thích.】

Alex: 【Muốn xé nát quần tất của cưng ra, cắn một miếng lên đùi cưng.】

Mù Mịt: 【Chỉ cần anh muốn, người ta đều làm được hết ~】

Cuối cùng cũng hài lòng, ông đây mệt quá.

Alex: 【Tiếc rằng giờ anh còn đang trên máy bay, không có cách nào địt lồn bé cưng được.】

Dòng suy nghĩ của Ân Thải Vụ khựng lại.

Mù Mịt: 【Trên máy bay?】

Ủa trùng hợp zậy?

Giờ bố Lộ cũng đang trên máy bay.

Alex: 【Bé cưng có muốn đi với anh không?】

Mù Mịt: 【Người ta cũng muốn đi với anh lắm, nhưng mà người ta còn phải đi học í, trò ngoan hổng trốn học được đâu QwQ 】

Alex: 【Ừm, rất ngoan.】

Alex: 【Ngồi máy bay lâu quá, anh hơi mệt, ngủ một lát đã.】

Từ từ! Anh yêu dấu anh đừng vội ngủ chứ!

Mù Mịt: 【Tuy người ta không ngồi máy bay cùng anh được, nhưng mà có thể chơi game với anh nè, người ta sẽ cố gắng làm anh đỡ buồn, để anh hổng mệt như vậy nữa nha! Meo meo ân cần.jpg】

Ân Thải Vụ còn tự thấy cảm động với ý tưởng chợt nảy lên này của mình, thật là một Mù Mịt dịu dàng làm sao, quan tâm làm sao, biết điều làm sao!

Alex: 【Trong game?】

Mù Mịt: 【Đúng gòi ~~~~】

Alex im lặng hồi lâu mới trả lời.

Alex: 【Được thì cũng được thôi, nhưng bé cưng à, chuyện trong game có giá khác nhé.】

Mù Mịt: 【A, là sao vậy ạ?】

Alex: 【Gửi địa chỉ qua đây, để anh gửi cho bé cưng một món quà nhỏ.】

Như sợ Mù Mịt không chịu đồng ý, Alex lại gửi thêm một tin.

Alex: 【Không được thì thôi vậy.】

Mù Mịt: 【... Nhưng mà ảnh chụp hồi nãy, không phải anh thích lắm à?】

Alex: 【Bé cưng gửi gì cho anh anh cũng rất thích.】

Ân Thải Vụ hít sâu một hơi, nhìn quần tất mặc trên người mình đã bị thấm ướt đẫm bởi mồ hôi và dâm thủy mà trở nên dính nhớp nhầy nhụa.

Đụ! Mẹ! Mày!!

【tác giả có lời muốn nói:】

Mù Mịt: A a a a a a tức chết rồi a a a a a a không chơi game còn bắt gửi nhiều như vậy a a a a a a a a

Bố Lộ sẽ càng ngày càng Alex hóa, làm toàn bộ những chuyện đen tối của Alex lại một lần : D 

--

Chương 17: Lấy tay vạch môi lồn ra, đút vào thử xem / Chạm lên âm vật, trực tiếp đối diện với cái lồn dâm đãng

Ân Thải Vụ không được rồi!

Ân Thải Vụ gửi hình nóng cho Alex không hề ít, ngay cả chơi qua điện thoại cũng thử rất nhiều lần.

Trước đó Alex biết điều biết bao, tuy rằng đầu óc toàn ba cái thứ đen tối, thường xuyên ra những yêu cầu hết sức vô liêm sỉ, nhưng bắt tay vào việc rồi là không hề làm qua loa.

Trong trò chơi đại thần Alex hay dẫn Mù Mịt chơi cặp để làm màu, thường xuyên chơi cả hai acc của cả Mù Mịt để lấy vật phẩm từ nhiệm vụ, chỗ dựa làm được đến mức độ này, có thể nói một câu hàng ngon giá rẻ.

Ân Thải Vụ cảm thấy, hai người bọn họ một cái sung sướng nhờ trò chơi, một cái sung sướng nhờ chuyện người lớn, vô cùng công bằng, đã đạt được sự ăn ý nhất định rồi.

Kết quả là bây giờ, Alex thế nhưng lại thay đổi, anh ta không chỉ chơi trò chơi chữ nghĩa với Ân Thải Vụ, lừa Ân Thải Vụ chụp đi chụp lại một tấm hình cặp chân mang quần tất trắng, giờ còn mặt dày trơ tráo dám đòi địa chỉ của Ân Thải Vụ!

Anh ta muốn làm bố đời à?!

Mù Mịt mãi mãi không thể bị bắt chẹt dễ dàng được!

Có gì ghê gớm chứ, cùng lắm thì chơi game một mình là được!

Mù Mịt: 【Anh ơi, có phải anh muốn ăn đào không thế?】

Alex: 【? 】

Alex: 【Giờ đang là mùa đông.】

Mù Mịt: 【Ý của người ta là, anh Alex à anh nghĩ cái peach í (1)!】

(1) gốc 你在想屁吃 (Nhĩ tại tưởng thí cật - Bạn nghĩ cái rắm ấy) Hai chữ cuối 屁吃 phát âm là [pì chī], hơi giống cách phát âm của “peach” nên quả đào được thế vào đấy. Hỏi là “ăn đào” vì riêng chữ 吃 nghĩa là ăn. Câu gốc theo mình na ná với câu “eat my ass”.

Ân Thải Vụ tưởng tượng cảnh Alex ngồi trên máy bay, trưng nguyên cái bản mặt lạnh lùng khó ở, lên baidu search "Nghĩ cái peach có nghĩa là gì" là thấy mắc cười chết đi được.

Ân Thải Vụ cười đến mức vai run bần bật, chỉ là không biết tại sao, trong lúc vô tình cậu lại gắn mặt của bố Lộ vào.

Hình thể và ngũ quan của anh Alex ấy dần dần trở nên rõ ràng, gắn với bố Lộ thế nhưng hoàn toàn không có gì kỳ cục cả...

Ân Thải Vụ liên tục lắc đầu không muốn tin, lắc cho cái ý nghĩ không ra sao này ra khỏi não.

Một soái ca chất lượng tốt vừa chín chắn bình tĩnh vừa đáng tin cậy lại chu đáo như bố Lộ, sao mà có bất kỳ sự liên quan nào với cái lão già dê mặt dày trơ trẽn như Alex được!

Ân Thải Vụ đăng nhập vào game, mắt chữ A mồm chữ O khi nhận ra, nhân vật game của cậu thực sự đã thay đổi cực lớn.

Trang bị trang sức được đổi mới toàn bộ, cả bộ đá quý cực phẩm đã hoàn chỉnh. Vũ khí cũng được thay thành vũ khí tuyệt thế tối tân.

Quan trọng nhất là, món vũ khí này Ân Thải Vụ nhận ra được, là món vũ khí được bán với giá lên tới sáu con số ở sàn giao dịch mấy ngày trước, là món vũ khí trong mơ mà trước đây Ân Thải Vụ không thể mua được!

Ân Thải Vụ biết mình phế, nên lúc chơi game luôn rất sẵn lòng nạp tiền, nhưng cái giá sáu con số trên trời cho một món vũ khí vẫn làm cậu trăn trở mất mấy ngày, cuối cùng mới hạ quyết tâm mua.

Ân Thải Vụ gom đủ tiền xong, nhưng món vũ khí giá trên trời đó đã bị người ta nhanh tay mua được mất rồi, không bao giờ phát hành thêm nữa, chuyện này làm Ân Thải Vụ buồn thúi ruột một khoảng thời gian dài.

Cả người toàn trang bị sát thương full cây thế này, dù cho Ân Thải Vụ có gà đến mức chơi game bằng chân thì cũng có thể đánh phát chết luôn được kha khá người.

Mớ trang bị này tất nhiên là Alex gom giúp cậu rồi.

Phản ứng đầu tiên của Ân Thải Vụ là quá ngầu, phản ứng thứ hai là mẹ nó chứ đống này phải tốn bao nhiêu tiền?

Trang bị hạng nhất của EA đắt ói ra máu, trong nhóm học sinh sinh viên Ân Thải Vụ còn tính là rủng rỉnh, người nhà chưa từng tiếc tiền tiêu vặt của cậu, còn hay lo lắng cậu không ăn được gửi thêm vài bao lì xì yêu thương.

Trước khi chơi game, hầu bao của Ân Thải Vụ tích cóp được hơn 600.000 (2). Sau khi chơi game đã xài mất hơn nửa.

(2) tầm hơn 2 tỷ VND

Trên giao diện trò chơi, nàng tiên Mù Mịt lấp lánh đang bay giữa không trung.

Theo bản năng Ân Thải Vụ lập tức nghĩ, acc này bây giờ mà bán đi có thể được bao nhiêu tiền, có thể thu lại được một nửa phí tổn từ trang bị trên người không?

Rốt cuộc cậu đào ở đâu ra bằng đó tiền để trả cho Alex đây trời!

Ân Thải Vụ online không đúng lúc, cậu còn chưa nghĩ xong nên làm sao bây giờ đã đụng phải một nhóm cuồng chiến đang đi tuần tra kiếm chuyện.

Acc Mù Mịt này từ khi đánh cặp với Alex đã trở nên khá nổi tiếng trên diễn đàn, cậu vừa xuất hiện là bị nhóm cuồng chiến đó bao vây trong chớp mắt.

Cả đám người hùng hổ, thấy Mù Mịt đi một mình đều trở nên cực kỳ hưng phấn, gào rống muốn đánh cho bồ của đại thần Alex đến mức phải đăng xuất, Ân Thải Vụ nghe mà bực bội trong lòng, lười để ý đến họ, vội offine để né tránh.

Ân Thải Vụ chuyển qua acc phụ WeChat, trực tiếp hỏi Alex tại sao lại nạp nhiều tiền cho acc cậu như vậy, cả người toàn trang bị hạng nhất.

Alex cũng trả lời rất nhanh.

Alex: 【Anh sợ có ngày không kịp đến bảo vệ bé cưng, cưng sẽ gà đến mức bị giết chết mấy.】

Alex: 【Sẽ rất mất mặt.】

Toàn bộ những cảm xúc phức tạp đan xen trong lòng Ân Thải Vụ đã tan biến sau câu "Sẽ rất mất mặt" này.

Mẹ anh chứ, một người đang bình thường sao lại có cái mồm như thế này hả?

Mù Mịt: 【Anh!! Anh ăn hiếp người ta! Anh công kích cá nhân! Anh thiệt quá đáng!】

Alex: 【...】

Alex: 【Ý anh là anh sẽ rất mất mặt.】

Alex rõ ràng không muốn dây dưa với hai chữ "mất mặt" này, nhanh chóng nói sang chuyện khác.

Alex: 【Bé cưng không muốn gửi địa chỉ vì sợ anh là kẻ lừa đảo à?】

Mù Mịt: 【Hổng có đâu QwQ, anh ơi anh suy nghĩ nhiều quá gòi.】

Trong lòng Ân Thải Vụ vô cùng phức tạp.

Hai người bọn họ rốt cuộc ai giống kẻ lừa đảo hơn đây?

Trang bị cả người lên đến tiền triệu, anh Alex à anh dễ dàng nạp tiền cho một người bạn trên game xa lạ như vậy, anh thực sự không cần nghĩ lại chút à?

Rõ ràng Mù Mịt giống kẻ lừa đảo hơn mà!

Anh Alex này hoặc là hơi đần, hoặc là thằng phá gia chi tử.

Alex: 【Anh thực sự khó chịu quá.】

Alex tỏ ra như người bị tổn thương vì không được tin tưởng vậy, nên Ân Thải Vụ chỉ có thể gồng mình lên dỗ dành anh ta vài câu.

Mù Mịt: 【Anh ơi anh đừng suy nghĩ nhiều quá nè, thích anh nhất mà, chỉ là người ta hơi sợ sợ, cho người ta xíu thời gian suy nghĩ được không?】

Mù Mịt: 【Cho địa chỉ xong sau đó phải gặp offline, người ta là con gái mà, nên hổng thấy an toàn với chuyện này xíu nào hết trơn í QwQ.】

Alex thực sự đã cho cậu quá nhiều, Ân Thải Vụ không dám nhận, cậu phải đợi đến đêm giao thừa được người nhà lì xì cho, rồi cậu lại tìm cách góp thêm chút nữa, không góp đủ thì bán acc đi, cái gì nên trả cậu vẫn phải trả thôi.

Trả xong lại đập vào mặt Alex một cách đường đường chính chính, đòi địa chỉ hả, có cục cứt ấy!

Alex: 【?】

Alex: 【Anh chỉ muốn gửi cho bé cưng một món quà nhỏ mà thôi.】

Alex: 【Anh bận lắm.】

Alex: 【Đương nhiên, nếu bé cưng đã nghĩ xa như vậy, muốn gặp anh ngoài đời đến vậy thì với anh cũng không phải không được.】

Lúc này Ân Thải Vụ phải cố sức hít thật sâu, nhắc đi nhắc lại trong lòng, đồ đần phá của này đã nạp hơn cả triệu vào account cho mày, còn mua lại món vũ khí trong mơ cho mày, cuối năm trả đủ tiền rồi mới chửi được, bây giờ tuyệt đối không được chửi!!!

Nể mặt món vũ khí giá trên trời kia, chịu đựng chốc lát cho trời yên biển lặng.

Ân Thải Vụ: 【Được rùi, tại người ta thích anh quá thôi, cho nên mới muốn gặp anh ngoài đời sớm một chút, nhưng nếu anh thấy bất tiện thì coi như người ta chưa từng nói tới vậy.】

Alex: 【Bé cưng không cảm thấy... cứ dùng ngón tay đút vào phía sau như vậy, không đủ sao?】

Mù Mịt: 【Không! Hề! Cảm! Thấy!】

Đậu, cái gì mà ngón tay không đủ vậy chời?!

Cậu đâu có, đâu có đói khát đến mức độ này chứ.

Mặt Ân Thải Vụ vèo một cái đã đỏ bừng.

Alex: 【Bé cưng có từng nằm mộng xuân không?】

Mù Mịt: 【Anh à anh hỏi người ta chuyện này làm gì á, người ta là bé ngoan nha, hổng có mộng xuân gì đâu!】

Alex: 【Anh không tin.】

Ân Thải Vụ hơi chột dạ nghĩ, đúng là cậu có mộng xuân thật, nhưng không phải là một giấc mơ hoàn chỉnh, chỉ là những đoạn ngắn rải rác.

Ân Thải Vụ mơ thấy một con rắn nhỏ linh hoạt chui vào lỗ lồn ướt nhẹp của cậu, cắn lên âm vật của cậu rồi mút lấy nó, răng của con rắn rất bén, cảm giác lạnh lẽo, lực mạnh đến mức như muốn cắn đút hột le sưng đỏ của cậu ra vậy.

Khoái cảm và đau đớn đều quá mãnh liệt quá rõ ràng, như là thực sự đã xảy ra vậy. Cái lồn của Ân Thải Vụ run rẩy không ngừng như bị điện giật, phun cả đống nước sướng ra ngoài, cơ thể cũng run bần bật một cách điên dại.

Kích thích kịch liệt khiến Ân Thải Vụ bừng tỉnh khỏi giấc mộng xuân, hai mắt cậu ướt rượt, thò tay xuống chạm nhẹ lên hột le qua mũ âm vật một cái, kéo dài cơn sướng trong mộng một cách vô thức.

Sau khi về từ Sơn Trì, cái lồn Ân Thải Vụ sẽ thường xuyên thèm khát ngứa ngáy đến không thể chịu được, sau những lần cậu thọc ngón tay vào lỗ đít đến khi cực khoái, lỗ lồn cũng sẽ chảy dâm thủy tí tách.

Rất nhiều lần Ân Thải Vụ đã không kìm được để ngón tay trước lỗ lồn xoa nắn chơi đùa nó, nhưng cuối cùng vẫn không dám đút vào.

Alex: 【Bé dâm, lâu như vậy vẫn chưa trả lời.】

Alex: 【Chắc chắn đã mơ thấy hột le bị anh cắn rồi.】

Mù Mịt: 【Anh ơi anh đừng nói nữa!!!】

Alex: 【Hột le của bé cưng, một cục thịt sưng to như vậy, chạm cái là chảy nước lồn dâm rồi, lúc chụp hình với quần tất trắng có phải đã bị ướt đẫm bởi dâm thủy rồi không?】

Mù Mịt: 【Dạ, đúng ạ...】

Alex: 【Có phải hột le dâm đãng này muốn bị anh cắn lắm không, lúc mộng tinh có ướt không đấy?】

Ân Thải Vụ nhớ lại giấc mộng xuân đó, mặt dần dần nóng bừng lên, bởi vì mắc cỡ quá đi thôi, vành tai cậu đã đỏ đến mức sắp nhỏ máu, ngay cả mấy đầu ngón tay đang run rẩy cũng nhiễm màu đỏ.

Âm vật của cậu dường như cũng đang dựng đứng lên theo mấy lời của Alex, một hột le thịt mum múp, vươn khỏi mũ âm vật sắp chui hẳn ra ngoài môi lồn.

"Hưm......" Ân Thải Vụ cố hết sức để chịu đựng từng cơn khao khát tê dại, cậu cắn môi mạnh hơn, khiến cặp môi bị hàm răng nghiến thành màu hồng rực rỡ, xoang mũi bật ra những tiếng thở nghẹn ngào, như sắp không thể kìm chế được nữa.

Alex: 【Bé cưng, em chạm vào lồn mình thử xem, lấy ngón tay vạch môi lồn ra, thử đút vào đi.】

Alex: 【Đừng chỉ lo thọc vào lồn thôi, nhớ sờ hột le dâm đãng của em nữa.】

Mù Mịt: 【... Anh à QwQ】

Mấy lời này của Alex, đúng lúc chạm trúng vào dục vọng sâu trong nội tâm Ân Thải Vụ.

Ân Thải Vụ vươn tay nhẹ nhàng xoa nắn lồn mình một chút, nước nhờn trong suốt trào ra ào ạt tưới đẫm ngón tay mảnh dài của cậu, chảy dọc theo bờ ngón tay, nhanh chóng làm cả bàn tay của cậu ướt đẫm bởi dâm thủy.

Ân Thải Vụ bất ngờ trợn tròn hai mắt, ngẩng phắt đầu lên, như là không muốn nhìn thấy cảnh tượng đĩ thõa này vậy.

Nhưng ngón tay cậu lại chủ động vạch môi lồn múp thịt hai bên ra, lòng bàn tay còn nhẹ nhàng cọ xát vào hột le sưng đỏ như một hột đậu.

"Hưm hưm..." Trong nháy mắt, não Ân Thải Vụ nổ tung lên, vòng eo mảnh khảnh run rẩy cong vòng xuống.

Lỗ lồn cậu trở nên mềm nhũn ướt nhẹp, vô cùng dễ đút vào, ngón tay mảnh khảnh thử để trước cửa mình hồng nhạt, chui tọt vào trong một cách vô cùng dễ dàng.

Khe lồn chật hẹp bị ngón tay đút vào, thành một cái lỗ nho nhỏ đỏ thẫm, nhẹ nhàng run rẩy trong không khí, lỗ lồn ướt rượt không ngừng mấp máy, phun đầy nước nhờn dính nhớp ra ngoài.

Ngón tay Ân Thải Vụ trắng nõn mịn màng, sau khi đút ra đút vào cửa mình vài cái đã nhanh chóng được mạ một lớp hồng phần, đặc biệt là đầu ngón tay bị âm đạo cắn chặt thít, chúng đã vừa ướt át vừa đỏ rực như bị bỏng vậy.

Lông mi cậu nhẹ nhàng rung lên, đầu ngón tay đã đút vào cửa mình không nhịn được thọc thọc vào trong, móng tay được cắt tỉa gọn gàng đâm vào vách thịt mềm, cuối cùng bây giờ tận nửa ngón tay đã đút vào trong.

Tầng tầng lớp lớp thịt mềm bọc lấy ngón tay, Ân Thải Vụ không nhịn được thuận theo lực cắn mút của âm đạo, bàn tay áp xuống dưới, trùng hợp phủ lên bên trên âm vật sưng húp, theo bản năng cậu đè mạnh tay xuống.

"A a a...!" Âm đế bị nghiền qua thật mạnh, sự kích thích xảy ra thình lình làm cả người Ân Thải Vụ co rút như bị điện giật, ngay cả bụng dưới cũng run bần bật, sâu trong âm đạo đột nhiên phun dâm thủy ướt nóng tung tóe khắp nơi.

Ân Thải Vụ cuộn tròn lại định rút ngón tay ra, nhưng hai chân cậu đã mềm nhũn, ngón tay bị âm đạo xoắn chặt dường như cũng mất hết sức lực, cơ thể không chịu được nằm vật xuống.

Bướm dâm ngậm ngón tay vào sâu hơn, ngón tay áp trực tiếp lên thành âm đạo, kích thích lỗ lồn nhạy cảm cực độ. Ân Thải Vụ không thể kìm được mà bật ra tiếng, cơ thể run rẩy không thôi.

Hơi thở cậu trở nên dồn dập, toàn thân bị ướt đẫm trong mồ hôi, giữa hai chân cũng ướt nhoe nhoét bởi những tia dâm thủy, chảy dọc xuống mắt cá chân cậu, tạo thành những đường nước nhớp nhúa.

Phải đối diện trực tiếp với sự dâm đãng của cái lồn mình khiến Ân Thải Vụ cực kỳ khó tin, lại thêm một chút xấu hổ.

Cực khoái từng đợt nối tiếp nhau khiến Ân Thải Vụ sướng đến sắp mất tiếng, giọng câu mang theo tiếng nức nở dày đặc, âm điệu kéo dài nghe có vẻ bất lực đến kỳ lạ: "Anh à..."

Ân Thải Vụ đỏ mắt, gửi yêu cầu trò chuyện cho Alex.

"Bé cưng thực sự càng ngày càng dâm đấy." Alex nghe tiếng khóc chìm trong dục vọng của Ân Thải Vụ, giọng trầm thấp đến mất tiếng, như đang cố sức áp xuống cảm xúc nào đấy, anh nói như ra lệnh, "Gửi địa chỉ qua đây."

"Hức hức... hừm hừm..." Kích thích mãnh liệt làm cơ thể Ân Thải Vụ không còn sức, ngay cả ngón tay cũng cuộn lại, hốc mắt cậu lặng lẽ đỏ lên, mềm giọng nức nở một tiếng, xem như đã đồng ý rồi.

【tác giả có lời muốn nói: 】

Chương sau cuối cùng lại có thể đem thịt lên, có thể xem như đĩa thịt bé cưng chủ động bắt đầu.

Chẹc, thèm viết thịt quá đi.

Không muốn viết cảnh có cưỡng chế trong đó, muốn viết kiểu lúc bé còn tỉnh chủ động leo lên nhún ấy (sau đó bị đụ ná thở) _ (:τ" ∠ ) _ 

Phần trước

Phần sau

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

[Đam mỹ] Túc Liệu - Hiệp Cốt

[Song tính] Hiện trường lật xe của tình yêu qua mạng

Túc liệu - Chương 1